Trí Huệ

Thành tâm hướng Phật trải phơi lòng
Bỏ mặc vui hờn giác ngộ không
Hỷ xả bình chơn loang đại chúng
Từ bi chặc dạ phủ sen hồng

Ngọc Trí

Lá Thu Vàng

Thu vàng lá rụng những chiều mưa
Ngõ vắng hoàng hôn xoã tóc dừa
Khắc khoải con đò trông khách lạ
Âm thầm chiếc bóng đợi người xưa.

Ngọc Trí

Sầu Vương Ý Nhạc

Mây giăng gió lạnh lòng tê giá
Điệp khúc u buồn tiếng thở than
Thấp thỏm tim đau tình lạc lối
Sầu vương ý nhạc cảnh cơ hàn.

Ngọc Trí

Vị Đắng Tình Đời

Ngày nào hứa hẹn chung đường bước
Đổi trắng thành đen quá não nề
Bởi chữ kim tiền người rẽ lối
Tình đời vị đắng nghĩa phu thê.

Ngọc Trí

Nói Ngược

Lên đồi tránh nắng giữa đêm thâu
Hí hửng cười tươi lúc khổ sầu
Đá chảy xuôi dòng nhô gợn sóng
Trâu vờn cánh mỏng nấp nhành dâu.

Ngọc Trí

Nỗi Nhớ

Mây trôi có dạt về phương ấy
Chậm lại cho ta nhắn mấy lời
Đất Bắc nghìn trùng người thấu hiểu
Tình trường nhớ lắm gió trăng ơi.

Ngọc Trí

Thôi

Quay về kỷ niệm mới vừa yêu
Tiếng ngọt lời thơm nhớ thật nhiều
Gió cuốn đường xa người lỗi hẹn
Đêm buồn thức trọn mắt đăm chiêu.

Ngọc Trí

Ngẫm Đời

Ngồi nhìn nước chảy lá vàng rơi
Nhấp chén men cay ngẫm sự đời
Kẻ bảo xa hoa là biết sống
Người cười phí phạm bởi ham chơi.

Ngọc Trí

Gạ Tình

Gạ gẫm lời ngon quá sở trường
Môi đầy ngọt mật chữ yêu thương
Đêm bên mấy ả chân dài nuột
sáng đến dăm cô tóc nhuộm hường.

Kim Ngọc

Tiếng Ve Sầu

Ve ngân điệp khúc giữa canh trường
Giọng hát u buồn gợi nhớ thương
Cánh bướm chờn vờn hoa phượng đỏ
Hàng xoan quyến luyến tóc mây hường.

Kim Ngọc